KỶ NIỆM ĐẸP TỪ MỘT CHUYẾN ĐI 2/9 - Les beaux souvenirs lors une visite en 2 Septembre.
Đăng ngày: 17/09/2014 08:28
Môn sinh Vũ Văn Linh
Vovinam luôn trung thành với mục tiêu của mình là phục vụ xã hội, đào tạo những con người tốt về cả thể xác lẫn tâm hồn. Khi con người đã có ý thức luôn tự hoàn thiện tất yếu sẽ tránh được những thói hư tật xấu, những sa ngã trong cuộc sống. Xã hội có nhiều con người tốt cũng sẽ tốt, cũng như khi có nhiều điểm sáng thì bóng tối sẽ tự tiêu tan. Bước vào thế kỷ 21, với mong muốn góp phần xây dựng một nền võ đạo chung cho nhân loại, Vovinam sẽ tiến từ Việt Võ Đạo tới Nhân Võ Đạo. Đây là một lý tưởng hoàn toàn mang tinh thần phục vụ, cống hiến cho nhân loại, một nhân tố hòa hợp, gắn bó bằng tâm thức yêu thương, hào hiệp chứ không phải sự chinh phục, áp đặt, đồng hóa. Chân giá trị của " Võ đạo " là tính chất nhân bản : do con người, vì con người, phát triển và phục vụ con người...Vovinam như một biển lớn thu nạp được tất cả mọi mạch nguồn từ các nơi đổ về, bất kể phẩm chất và số lượng của mạch nguồn đó ra sao, sau đó chuyển hóa thành nước biển trong sạch. (Trích " Hồi ký Chưởng Môn Lê sáng ").
KỶ NIỆM ĐẸP TỪ MỘT CHUYẾN ĐI 2/9
Năm nay, được sự ủng hộ tinh thần quý báu của Thầy chúng ta và sự hưởng ứng nhiệt tình của các anh em trong Câu lạc bộ ( CLB ), nhằm mục đích xây dựng tình đồng môn thêm khắng khích, tình bạn bè ngày thêm gắn bó thắm thiết hơn. Các anh em đã có một chuyến dã ngoại về Củ Chi thăm nhà của anh Thuận, một trong số các Huấn luyện viên của CLB.
Sáng hôm đó, là một ngày đối với tôi thật rất thoải mái và vô cùng háo hức, chờ đón một chuyến đi về thăm quê đầy thú vị, hưá hẹn những kỷ niệm khó quên... Đây là chuyến đi dã ngoại đầu tiên của tôi với CLB, nên cảm giác của mình lại càng phấn khởi hơn.
Hôm ấy khoảng 7h sáng, các anh em tập trung lại đi ăn sáng, nạp năng lượng để chuẩn bị tốt cho chuyến đi. Nhà của anh Thuận nằm ở một vùng huyện ngoại thành, về phía Tây Bắc không xa Thành phố Hồ Chí Minh ( TP.HCM ) lắm, nên các anh em đi xe máy cũng rất thuận tiện. Với sự cẩn thận và chu đáo, anh Thuận đã chuẩn bị cho các anh em một bản đồ tự vẽ ( nhìn hình vẽ là biết dân trong nghề..hi..hi..), để tiện lợi cho việc đi lại của các anh em.
Bản đồ do anh Thuận chuẩn bị cho các anh em
Xuất phát đi được một đoạn thì TP.HCM vốn nhộn nhịp xe cộ, nhà cửa đông đúc, dòng người tấp nập, đã bị bỏ lại phía sau… Xa xa hai bên đường, dần dần hiện ra những đồng ruộng xanh ngát, những luống rau muống xanh ngắt, xen lẫn tiếng chim hót véo von đang hòa quyện trong làn gió mát. Khiến tôi như được hòa mình vào cảnh vật thiên nhiên vùng đồng quê yên bình, tĩnh lặng…
Đi khoảng hơn 1 giờ đồng hồ thì chúng tôi đã đến nhà anh Thuận. Nhà của anh nằm ngoài khu vực thị trấn nên rất yên tĩnh, bao bọc xung quanh là đồng ruộng và những con rạch nhỏ. Khi đến nơi đây, mình có cảm giác thật bình yên mà ở những nơi đô thị nhộn nhịp khó có thể tìm thấy được. Gia đình anh Thuận ra cổng tiếp đón anh em chúng tôi, một cách nồng hậu, ân cần và chu đáo.., khiến cho chúng tôi có cảm giác như được về nhà của mình vậy !!!
Sau khi vào nhà sắp xếp ổn định ba lô, hành lí thì anh em chúng tôi được mẹ của anh Thuận dẫn đi tham quan xung quanh nhà cho biết, vì bây giờ không gian đã khá khác so với lúc trước, nơi mà một số anh em đã đến cách đây ba năm. Nhà anh không xa hoa như các nhà ở thành phố, nhưng cách bố trí khá khang trang và ngăn nắp, được bao bọc bởi sân vườn khá rộng rải và thoáng mát với nhiều cây cảnh, rau quả trồng xung quanh. Sau khi tham quan xong thì một số bạn đi dạo xung quanh xóm, một số khác thì nghĩ ngơi và chờ các anh em khác xuống sau để chuẩn bị nấu ăn trưa. Không lâu sau thì Thầy cùng vợ con và các anh em còn lại đã đến đông đủ, cũng như những nguyên vật liêu chuẩn bị cho buổi trưa đã sẵn sàng. Thế là các anh em mỗi người một tay góp sức nấu ăn trưa : người thì lặt rau, người rửa đồ ăn, người nhuốm bếp, mỗi người một việc xen lẫn tiếng nói cười nhốn nháo, thật khí thế làm sao !!!
Dưới sự điều phối gián tiếp bởi Mẹ của anh Thuận ( Cô ), công việc bếp núc trở nên nhanh gọn hơn. Mặc dầu bận tiếp khách, nhưng Cô rất cẩn thận và lo lắng khả năng làm bếp của anh em, cứ một chút lại xuống bếp kiểm tra, có chỗ nào không ổn là Cô ra tay liền. Thế là mọi thứ đã sẵn sàng cho việc nấu nướng các món ngon, gọn, lẹ : phá lấu, chả giò, canh chua lá giang nấu với gà..v.v..
Không lâu sau, mùi thức ăn theo gió đưa hương thoang thoảng và mọi món ăn đã hoàn thành. Các anh em lại tất bật chuẩn bị cho bữa cơm trưa thân mật trong gia đình : người thì dọn chỗ để món ăn, người thì sửa soạn ly chén, đũa muỗng, người thì trưng bày rau, bún, bánh tráng, chả giò..v.v... Càng vui hơn khi anh Quyến và anh Sơn học làm món phá lấu : trổ tài cắt ( tai, lưỡi, tim, gan heo ), thao tác vụng về, luộm thuộm, xấu hoắc bị mọi người chê “ kiểu này không làm Rể được rồi ”..hi..hi..
Trước khi cả nhà cùng nhau thưởng thức các món ăn đơn sơ, giản dị thì Ba của anh Thuận tuyên bố khai tiệc và Thầy cũng đùa vui “ Chúc hai cháu thật nhiều sức khỏe và luôn luôn hạnh phúc ”, vì anh Thuận và chị Trâm sắp làm Đám Cưới và thế là các anh em cười ồ, cùng hô to “ 1, 2, 3 Dzô ” !!!
Bữa cơm trưa gia đình ấm áp yêu thương đã bắt đầu, mọi người quây quần bên nhau vừa ăn vừa trò chuyện. Không khí càng nhộn nhịp vui hơn khi những tiếng nói cười rộn rã, xen lẫn những chuyện vui đùa, cười khúc khích với nhau. Thỉnh thoảng người này mời người kia cụng ly, cộng hưởng thành nhiều người cùng nâng ly theo tiếng leng keng reo vang “ 1, 2, 3 dzô dzô dzô ”..., khiến cho không khí của bữa cơm gia đình lại càng xôm tụ hơn.
Một hồi sau thì các món ăn, thức uống trong bữa cơm trưa đã hết sạch sành sanh. Anh em lại quây quần, mỗi người một tay dọn xuống nhà sau, bạn thì lau nhà, bạn thì rửa chén bát…
Sau buổi cơm, mọi người cùng ngồi lại với nhau : một nhóm thì đánh đàn, hai nhóm khác thì đánh bài mà hình phạt đặc biệt là quẹt lọ nồi. Thầy cũng hòa đồng, cùng tham gia “ đánh bài quẹt lọ nghẹ ” chung với anh em cho vui. Không khí buổi trưa vắng lặng yên tĩnh bỗng nhiên vui nhộn, rộn lên những tiếng cười, tranh cải với nhau khiến không khí lại càng thêm xôm tụ. Không lâu thì trên khuôn mặt của Thầy và các anh em đã lắm lem lọ nồi, nhìn mặt ai cũng giống như mặt mèo. Thật vui không thể tả..hi..hi..!!!
Lúc này trời cũng đã xế chiều, thay vì kéo nhau đi câu cá mất thời gian, thế là anh em cùng nhau ra đầm, rạch nhỏ sau nhà, tát nước bắt cá đem về nướng. Những cảnh bắt cá lắm lem bùn lầy như thế này thì người ở thành phố, ít ai có cơ hội được tham gia. Thật là thú vị làm sao !!!
Xế chiều, mọi người lại quây quần bên nhau chuẩn bị tiếp cho các món nhẹ. Thế là không khí đông vui, xôn tụ trở lại : người thì nhuốm bếp than, người lột bắp, dưới bếp thì chị Trâm cùng Cô ( mẹ chồng tương lai ) đang làm mỡ hành dùng cho bắp nướng và luộc sò lông. Những tiếng nói, tiếng cười trộn rộn thật vui nhộn. Mọi người lại ngồi xung quanh bếp than cùng nướng bắp. Những trái bắp được cắm vào những chiếc đũa được đặt trên hai thanh tre trên bếp than vừa nhem nhém lửa hồng. Các anh em thay phiên quạt lửa và không ngừng xoay những trái bắp. Không lâu sau những trái bắp đã gần chín thì được tưới qua một lớp mỡ hành và cho lên bếp than nướng thêm một chút. Chẳng bao lâu thì những trái bắp nướng đã vàng ươm, thế là mọi người lại được thưởng thức món bắp nướng thật thơm ngon.
Một lúc sau thì món ăn tiếp theo cũng đã xong, đó là món sò lông luộc chấm muối ớt. Mọi người lại quây quần bênh nhau cùng thưởng thức món sò luộc, thật ngon miệng làm sao !!!
Sau chuyến đi, không chỉ riêng mình tin rằng các anh em đều mang trong người những hình ảnh, những kỷ niệm thật đẹp và ý nghĩa. Những chuyến đi như thế sẽ giúp cho anh em có được những giờ phút thư giản, vui vẻ, lấy lại cân bằng sau thời gian học tập và làm việc căng thẳng, đầy mệt mỏi. Đó cũng là cơ hội để anh em cùng trò chuyện, hiểu thêm về nhau hơn, để tình cảm đồng môn, tình bạn bè ngày thêm gắn kết.
Trong cuộc sống giữa dòng người tấp nập, chúng ta có cơ hội quen biết được với nhau cũng nhờ chữ duyên. Quen một người bạn thì không khó, nhưng muốn duy trì tình bạn bè lâu dài quả thật không dễ. Mong rằng mỗi chúng ta luôn trân trọng và gìn giữ tình đồng môn, tình bạn bè như tôn chỉ của Môn phái chúng ta “ Vovinam-Việt Võ Đạo là một đại gia đình ”.
Cuối cùng, em xin gửi lời cảm ơn đến Thầy đã tạo cơ hội cho các anh em ngày thêm gần nhau, để tình đồng môn ngày một khắng khích hơn.Và cũng xin gửi lời cảm ơn chân thành đến gia đình anh Thuận, đã tạo điều kiện cho anh em có một ngày vui chơi thật thoải mái. Xin gửi lời chúc sức khỏe đến Thầy Cô, gia đình anh Thuận và toàn thể các anh em trong CLB…