Nói cùng Phan Gia Đức !
Tôi không thể tin nổi em lại ra đi Phan Gia Đức ạ !
Tháng trước, em đưa tôi đi thăm một số nơi, Thăm VS Trần Bảo, thăm vợ chồng Tấn & Lanh CLB Dray Sáp và hôm sau vào tận Buôn Đôn thăm gia đình Nguyễn Mỹ Phương !
Tôi thật sự bàng hoàng khi nghe tin em vĩnh viễn không còn nữa !
Thước phim dĩ vãng của tôi và em liên tục hiện ra trong đầu.
Tôi và em chẳng phải thầy trò, tôi chưa dạy em ngày nào, nhưng em vẫn một mực gọi tôi bằng thầy và tôi quý em, một chàng thanh niên hiền hòa dễ mến luôn nở nụ cười với hàm răng đều như bắp !
Ngày đó, tôi và em quen nhau qua trang facebook khi em bắt đầu thiết lập website của Vovinam Đại học Tây Nguyên. Em xin phép tôi được trích đăng một số bài viết của tôi trên Bolg. Em cũng là “Khách hàng” thường xuyên vào trang của tôi.
Nhận ra em là một môn đồ tâm huyết của Vovinam, tôi đã chẳng ngại ngần trao đổi và hướng dẫn cho em những điều em cần biết ! Tình cảm đậm đà cùng với thời gian.
Rồi một ngày tháng 3 năm 2013. Tôi tái ngộ Ban Mê sau gần 40 năm. Em ra đón tôi ở bến xe, chúng ta lần đầu gặp nhau. Tình cảm dành cho em trong tôi lớn dần, và có lẽ trong em cũng thế. Mỗi bận tôi lên Ban Mê em đều là người đón tôi. Cả những lần em cũng các bạn đưa tôi ra bến xe về lại Sài Gòn, các em chờ đến khi xe xuất bến mới quay về !
Qua em, tôi biết được nhiều bạn trẻ và nhất là được dịp gặp lại các đồng môn xưa cũ nữa !
Rồi một lần em xuống thăm tôi. Một già, một trẻ nói chuyện với nhau tưởng như không còn nhớ đến thời gian, chúng ta chở nhau đi dưới mưa, kỷ niệm này em thường nhắc lại !
Phải, thầy trò chở nhau đi dưới mưa được lập lại một lần mới đây, hồi tháng trước, em chở tôi đi Krông Ana và Dray Sáp.
Hôm nay tin như sét đánh, tôi lần giở lại những dòng tin nhắn của em ! Trong lòng tôi như đang xảy ra một cơn địa chấn ! Em bỏ dở dang nhiều công trình quá ! Em vừa lo chuyện họ tộc khi vừa xong chưa hoàn thiện tập gia phả của dòng họ Phan Gia. Em đang bắt đầu một “công trình” mới, viết lại “lược trình” hình thành và phát triển Vovinam Đăklak mà tháng rồi tôi đã đưa em vào gặp VS Trần Bảo, một trong hai người cấy lửa Vovinam đầu tiên tại Đăklăk. Em đã thâu thập được một số kha khá dữ liệu về điều này. Trang viết còn dở dang.
Công việc của em, tuần rồi em vừa chia sẻ với tôi những dự tính tương lai. Hóa ra việc “chuyển đi nơi khác” của em là đây, phải không Đức ?!
Em bỏ dở công trình tạo dựng một võ đường tư cho em trai ở quê nhà ! Từng chi tiết để hoàn thiện công trình này em đều tham khảo qua tôi.
Tôi tin nơi em. Một nhân tố, một hạt giống Vovinam của Đăklăk. Kỹ thuật em khá tốt, tâm của em trong sáng và lòng em chứa đầy nhiệt huyết. Tôi mừng và hy vọng lắm, vì dẫu sao thì tôi xuất thân Vovinam từ Đăklăk này.
Em mới bày tỏ mong ước với tôi rằng, “hôm nào thầy lên nữa, em sẽ tạo một cuộc hội ngộ giữa thầy và các võ sư của Đăklăk, nhiều lắm thầy à, nhưng hầu hết họ đều đã nghỉ. Em mong họ quay lại hoạt động, chung tay xây dựng Vovinam Đăklăk. Biết đâu sau cuộc hội ngộ này, có thây động viên mấy thầy đó sẽ có hứng thú mà ra sinh hoạt trở lại thì sao ?”
Lời của em đó Đức ơi. Thầy chưa kịp lên để em thực hiện điều này thì em đã ra đi !
Đi đâu mà vội thế hả Đức ? Trần gian còn nhiều thứ chờ em, nhiều việc đang cần em. Bạn bè và thầy cô rất quý em. Còn gì hơn thế nữa ? tấm lòng của em ai cũng thấy, ai cũng quý, cũng thương kể cả những người mới chỉ gặp em một lần. Vậy mà…!
Dẫu biết “Sinh ký, tử quy”, rồi ai cũng sẽ như vậy. nhưng thầy nghĩ thương em quá ! 27 tuổi với bao lận đận gian nan ! Em chưa hưởng được những gì em đã đầu tư công sức. Rồi gia đình, Cha mẹ, anh chị em của em…Đức ơi. Em có vội quá không ?
Thôi thì cõi tạm em không màn, mong rằng nơi chốn non bồng nước nhược em sẽ thỏa chí rong chơi. Nơi đó em không còn bận bịu lo âu. Mong em thanh thản.
Vĩnh biệt em Đức ơi…!
1 Phản hồi »
RSS cho phản hồi của bài viết này. TrackBack URI
Gửi phản hồi :
Nguồn : https://chauminhhay.wordpress.com/2015/09/08/vinh-biet-dong-mon-tre/
Reblogged this on Học Võ Vovinam and commented:
Cùng là đồng môn, quen biết nhau từ những ngày hè năm 2012 trên Facebook. Cảm nhận đầu tiên của tôi về Phan Gia Đức đó là một môn sinh, một người sư huynh một lòng một dạ với môn phái Vovinam Việt Võ Đạo. Sự ra đi đột ngột của anh khiến cho nhiều bậc trưởng bối, đồng môn vô cùng thương tiếc.
Tôi với anh cũng từng hẹn nhau “một ngày gần nhất” hội ngộ đồng môn, cùng tập luyện và thực hiện hoài bão. Cuộc hẹn chưa thành giờ đã thành biệt ly.
Chúng tôi, cũng như các đồng môn khác sẽ bước tiếp trên con đường Vovinam Việt Võ Đạo, con đường mà anh – cố Võ sư Phan Gia Đức luôn hoài bão và tâm niệm thực hiện.
Vĩnh biết anh, người đồng môn đáng kính.
Nghiêm Lễ,
Lễ,
Nguyễn Tiến Khoa
Phản hồi bởi Nguyễn Tiến Khoa — Tháng Chín 10, 2015 @ 1:19 chiều |