Chưởng môn Lê Sáng (1920 - 2010).
Cùng Chưởng môn đi xem chợ Tết
“Các con yên tâm đi, thầy khỏe rồi, không vào bệnh viện nữa đâu!”, Chưởng môn Lê Sáng đã bày tỏ sự lạc quan như vậy khi cùng vài môn đồ “đi xem chợ Tết” vào sáng 12-02-2010 (29 tháng Chạp, Đinh Sửu). Võ sư Nguyễn Văn Sen đã kể lại câu nói trên của Thầy khi trò chuyện cùng tôi lúc sáng nay 01-02-2011 - đúng vào ngày 29 tháng Chạp, Canh Dần - tại Tổ đường. Tuy vẫn thường xuyên luyện công điều khí, nhưng do tuổi cao nên không đạt kết quả như mong muốn; từ giữa tháng 01-2010, tim mạch của Thầy bắt đầu bất ổn khiến chân tay sưng vù. Theo lời khuyên của võ sư bác sĩ Võ Quốc Trung, ngày 28-01-2010, Thầy đã vào bệnh viện Nguyễn Trãi để chữa bệnh. Sau nửa tháng điều trị, Thầy được xuất viện. Biết tin này, anh em chúng tôi rất vui mừng, vì như vậy Thầy được về “ăn Tết’ tại Tổ đường. Thật lòng, chúng tôi chẳng quản ngại việc ở bệnh viện chăm sóc Thầy trong những ngày Tết,nhưng trong thâm tâm chúng tôi và nhiều đồng môn khác đều mong muốn tề tựu về Tổ đường để thắp hương cho Sáng tổ Nguyễn Lộc, thăm và chúc Tết Thầy vào sáng mùng 2 tết theo truyền thống của môn phái. Khoảng 10 giờ ngày 12-02-2010, võ sư Nguyễn Tôn Khoa mới hoàn tất thủ tục xuất viện cho Thầy nhưng vợ chồng võ sư Nguyễn Văn Sen cùng các võ sư Võ Văn Tuấn, Lê Văn Hùng và tôi đã có mặt tại bệnh viện từ lúc 8 giờ. Khi Thầy an vị trên chiếc xe 7 chỗ của võ sư Tuấn, chúng tôi trao đổi với nhau, Tết này chắc Thầy cũng chẳng đi đâu vì chưa khỏe hẳn nên nhân lúc này chúng ta đưa Thầy đi xem chợ tết và chợ hoa Tết - một sinh hoạt không thể thiếu trong những ngày chuẩn bị mừng xuân mới. Chúng tôi thưa lại với Thầy và Thầy vui vẻ đồng ý. Thế là võ sư Tuấn làm tài xế còn võ sư Sen và võ sư Hùng tháp tùng. Xe chạy từ bệnh viện Nguyễn Trãi ra đường Nguyễn Thị Minh Khai và bị kẹt xe ở bùng binh Lý Thái Tổ nên chạy chậm lại. Có dịp ngắm phố phường rộn ràng, tất bật kẻ bán, người mua chuẩn bị đón xuân về cùng sự thay đổi nhanh chóng của cảnh quan đô thị, nên Thầy rất vui. Từ Nguyễn Thị Minh Khai, xe đi về hướng dinh Thống Nhất (trước là dinh Độc Lập), vòng qua Nhà thờ Đức Bà, xuống Đồng Khởi rồi vào đường Nguyễn Huệ để Thầy được nhìn thấy đường hoa đang hoàn tất những công đoạn cuối cùng. Hân hoan chứng kiến quang cảnh tưng bừng, rực rỡ, đầy sức sống tại trung tâm TPHCM và nhiều nơi khác, nhưng Thầy cũng không giấu được sự nuối tiếc vì biết rằng bản thân mình không còn đóng góp được nhiều cho Vovinam Việt Võ Đạo, cho dân tộc Việt Nam... Biết Thầy rất thích trồng cây nên sau khi xem chợ hoa tại Công viên 23 tháng 9, võ sư Tuấn đã đưa Thầy đến đại lộ Đông-Tây để xem các khu bán hoa và cây kiểng khác... Nhìn những khu vườn đầy hoa đang khoe sắc thắm đón xuân, Thầy tỏ ra rất thích thú... Lúc 11 giờ, khi thấy Thầy có vẻ mệt, các võ sư đã đưa Thầy về Tổ đường nghỉ ngơi. Trên đường đi, tuy rất vui và nói cười thoải mái nhưng Thầy vẫn bộc lộ những hoài cảm khi nhắc lại các sinh hoạt truyền thống tốt đẹp như: nấu bánh chưng, mổ heo (lợn) chia thịt ngày tết, tiệc tất niên... của môn phái hồi trước năm 1975: “Ngày xưa sao môn phái chúng ta đoàn kết thế!”. Võ sư Tuấn cho biết thêm: “Nghe Thầy nhắc những kỷ niệm đẹp mà chính tôi cũng từng trải qua đó, tôi thầm nghĩ rằng khi Thầy khỏe mạnh, tôi sẽ bàn với anh em để tổ chức lại vì nó chỉ trong tầm tay chúng ta. Tiếc rằng, giờ đây Thầy đã vĩnh viễn đi xa... Từ ngày được cùng Thầy đi xem chợ Tết đến nay đã tròn năm, nhưng phong thái lạc quan vui vẻ và nhận thức mạnh mẽ về cuộc sống cùng những lời nói của Thầy ngày hôm đó vẫn còn đọng lại trong lòng tôi”.
***
29 tháng Chạp năm rồi, Thầy còn đi xem chợ Tết; mùng 2 tết năm rồi, dù không khỏe,Thầy vẫn vui vẻ tiếp thân hữu và một số võ sư cấp cao tại phòng thờ Sáng tổ trong nửa giờ. Hôm nay, 29 tháng Chạp, Canh Dần, Thầy không đi xem chợ Tết nữa và rồi đến sáng mùng 2 Tết... Ôi! Còn đâu những lời động viên, dặn dò ân cần, thân mật ánh mắt trìu mến của Thầy...
01-02-2011
Môn đồ Nguyễn Hồng Tâm
Chú thích ảnh:Chợ Tết mãi còn, người vắng bóng, Hoa xuân khoe sắc..., nụ cười đâu... 31-12-2011 Quỳnh Kỳ
XUÂN HOÀI NIỆM
Bài thơ ''Xuân hoài niệm'' được sáng tác vào đầu Xuân Tân Mão 2011, khi tôi về Buôn Ma Thuột đón Tết cùng gia đình, nhưng trong lòng vẫn còn buồn vời vợi khi nhớ về Thầy Chưởng Môn kính yêu đã đi xa (ngày 27 tháng 09 năm Canh Dần 2010, nhằm ngày 20 tháng 8 năm Âm lịch).
Nhìn lại bức ảnh kỷ niệm cùng Thầy tại Tổ Đường (Mừng Xuân Kỷ Sửu 2009), thế là bao cảm xúc nhớ thương lại dâng trào, ý thơ tự nhiên lại tuôn ra !!!
Xuân năm nay cũng như bao mùa xuân khác, bóng Thầy vẫn mãi xa !!!
Có lẽ, điều duy nhất làm Thầy vui nơi ''chín suối'', đó là mọi thành viên trong đại gia đình Vovinam - Việt Võ Đạo chúng ta cùng chung tay góp sức, đoàn kết phát triển Môn phái ôn hòa, trung thực và cao thượng để tiến xa hơn nữa và từng bước thực hiện được những ''tâm nguyện'' của Thầy trước lúc đi xa... Âu, đó cũng là cách trả ơn cho Thầy, một cách thiết thực nhất !!!
Võ sư Chưởng Môn Lê Sáng và Môn đồ Lê Hùng mừng Xuân Kỷ Sửu 2009.
XUÂN HOÀI NIỆM
Mừng xuân hoa lá đua chen nở Đất nước thanh bình trọn niềm vui. Tre già khuất bóng bên thềm cũ Măng mọc tua tủa khắp muôn nơi…
Xây tình đoàn kết - Đại đoàn kết Xuân này hoài nhớ đến xuân xưa Công đức Tổ tiên còn lưu đó Nhân cách cháu con mãi noi theo…
Xuân Tân Mão 2011
Lê Hùng
* Traduction:
LE PRINTEMPS EN MEMOIRE
Les fleurs s'épanouissent, célébrant le printemps,Le pays en paix est plein de joie.Le vieux bambou cache son ombre à l'ancienne terrasse,Ses pousses croissent de partout... Construire la solidarité, une grande solidarité, Le printemps se souvient toujours des précédents. Le mérite vertueux des Ancêtres est présent, Leurs enfants suivent à jamais leur exemple.
Printemps du Chat 2011
Lê Hùng
* BẢN 1:
* BẢN 2:
* BẢN MỚI 3:
|