DI CHỈ CỦA SÁNG TỔ
- DI CHỈ THỨ NHẤT : ANH DŨNG.
Mỗi môn sinh VOVINAM VIỆT VÕ ÐẠO phải luôn trui luyện cho mình một thân thể cường tráng, một bản lãnh võ thuật uyên thâm. Đó là giai đoạn mở đầu của người học võ. Tiến lên bậc Võ Sư là đã có kiến thức về võ đạo và phải sống đời sống theo tinh thần võ đạo : '' Sống, Giúp Người Khác Sống và Sống Cho Người Khác ''.
Ðó là phần Anh Dũng của Tâm Hồn.
Các Võ Sư phải tự thức nắm lấy phần trách nhiệm của mình trước sự tồn vong của Môn Phái của Dân tộc và của cả Nhân Loại nữa.
Thấy điều phải còn rụt rè, thấy điều khó muốn thoái bỏ, cầu nhàn hưởng lạc thì quả thật :
Chưa có sự anh dũng của Tâm Hồn.
Với tinh thần võ đạo đã dược rèn luyện, chúng ta phải biết dùng bàn tay thép để bóp nát ngay trái tim vị kỷ, ươn hèn của chính bản thân, mới mong sử dụng được vào đời. Có thế mới đủ tư cách mang tinh thần võ đạo và trở thành người có ích cho nhân quần xã hội.
- DI CHỈ THỨ HAI : HÒA ÁI.
Ðố kỵ và tự cao, tự đại là hai liều thuốc độc giết chết Trái Tim Từ Ái. Đó là điều tối kỵ đối với người học võ. Hãy yêu người để được người yêu và nể trọng mình, hãy hòa với mọi người để được mọi người tin và đối xử chân thành với mình.
'' Hòa Ái là điều cốt lõi cho một tập thể ổn định
Là nền tảng cho cả nhân loại đi đến hòa bình ''.